Dẫu biết trên đời này mọi người ai rồi
cũng phải già yếu, bệnh và.. chết nhưng sao mỗi lần nhận được tin như
thế Rose đều bồn chồn khó tả, bất an, sao lại thế, sao người ta phải
chết, mà sao lại là người Rose từng quen biết...?
Vừa hay tin anh
Trinhhoaian đã mất từ anh Voanninh, cũng là bạn bè trên blog, Rose cảm
thấy như một mất mát . Sao lại thế được? Nhờ những bài viết trên blog
của anh An mà Rose cũng trưởng thành hơn rất nhiều. Blog anh như một
cuốn sách hạt giống tâm hồn mà Rose rất thích, cả những khám phá mới lạ
nữa : khỉ con, người giả, người đàn ông nhiều vợ.....
Vĩnh biệt anh, vĩnh biệt bạn, vĩnh biệt một người thầy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét