Khi còn đi học, tôi hay được nghe kể về gương sáng
Nguyễn Ngọc Kí dùng chân viết bài nhưng học vẫn giỏi. Ừ thì là gương
sáng phải noi theo, sách vở!
Khi lớn lên, tôi lại được tiếp tục nghe tấm gương thầy
giáo Nguyễn Ngọc Kí dùng chân viết bài, sinh hoạt hằng ngày. Ừ thì là
gương sáng phải noi theo.
Tưởng đâu Nguyễn Ngọc Kí đối với tôi chỉ dừng lại ở
sách vở nào ngờ con người ấy sống thật, hiện hữu thật trong tôi khi tôi
biết về cuộc sống thật của thầy.
Mọi sinh hoạt thầy đều dùng chân, kể cả việc chăm sóc
cho người vợ quá cố bệnh liệt giường của mình. Thầy cho cô ăn, lau
rửa..Tất cả đều bằng chân.
Thầy viết báo bằng chân, cô là người biên tập, chỉnh sữa đầu tiên của thầy....
Bây giờ cô không còn, em cô lại tiếp nối công việc của cô, giúp thầy nhẹ gánh phần nào.
Thầy đang bệnh nhưng gương sáng của thầy về nghị lực phi thường vẫn còn nguyên giá trị và còn mạnh mẽ hơn nữa.
Thầy vẫn là tấm gương sáng , tấm gương có thật chứ không phải sách vở cho em noi theo.
Cảm ơn thầy,
Gắng vượt qua bệnh tật để cho ra nhiều bài báo hay, nhiều câu đố, nhiều tình huống giáo dục nữa..., thầy nhé.
Chúc thầy vui, khỏe.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét